Ba người ngồi trên bàn rõ ràng là những kẻ nhàn rỗi trong thôn.
Ở thôn quê không ít người như vậy, ngày thường bận rộn thì làm nông, lúc rảnh rỗi thì thỉnh thoảng làm thêm việc vặt, cuộc sống không giàu không nghèo, cũng chẳng có chí hướng gì — không muốn đến thành phố lớn hay vào nhà máy làm công chịu khổ.
Ở lại thôn quê, không có việc gì thì đánh mạt chược, cược chút tiền mọn. Thắng thì mua hai bao thuốc ngon, hoặc làm một bữa rượu, hoặc trên bàn ăn nhà mình có thêm món mặn. Thua thì chửi đổng om sòm.